Tô Chí Tự

KHOẢNG TRỜI RIÊNG (2)



Ta có một khoảng trời riêng .
Ở đó có trăng , sao, mây, nước ..
Có rừng núi, suối đồi...thác đổ ..
Có dòng sông lơ lửng khóm bèo trôi .
Có con thuyền tách bến hướng ra khơi .
Có bóng dáng những người thân thương nhất .
Có những mơ ước không bao giờ là thật !
Ta mênh mang trải rộng tấm tâm hồn .
Đứng thửng thờ nghe thinh lặng hoàng hôn .
Nhìn khói thuốc mơ hồ xa xôi ấy .
Có những lúc lấn chen bao kỷ niệm .
Với mơ màng ký ức thuở xa xưa !
Khoảng trời riêng nhiều lúc lớn phình ra !
Ta ngây ngất trong khoảng trời nên thơ đó !
Quên tất cả cái sự đời thực tế .
Đầy lấn chen , hiềm khích, dối lừa nhau .
Ôi ! Khoảng trời riêng _ thiên đường !_nếi ai không có .
Chỉ ngục tù ! _ vô nghĩa , uổng đời thôi !
Mặc lòng ai chê trách, khinh cười !
Ta vẫn giữ khoảng trời riêng làm lẽ sống !




...............

Được bạn: HB 18.11.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "KHOẢNG TRỜI RIÊNG (2)"